Skip to main content

The puzzles of political reform in Vietnam


Vietnam’s growing economy is one of a very few recent global success stories. With a population of 95 million people and with GDP approaching US$8000 per capita (in PPP terms), Vietnam is home to millions of private businesses and has become an attractive destination for foreign direct investment. The lives of millions of Vietnamese have improved, poverty has fallen and by 2035 more than half of Vietnam’s population are projected to join the ranks of the global middle class.
Deeply integrated into the global economy, Vietnam is party to many new generation free trade agreements, including with the EU, Japan and the regional CPTPP. Unusually for a country with such a large population, Vietnam ranks fifth among the most open economies in the world, with total trade more than double the size of GDP.
But political reform in the country is uncertain and less visible. Vietnam remains an authoritarian regime with a single ruling party. The party controls the elective body, the government, the judiciary, the media and the surrounding mass organisations. For each the party selects, trains and rotates its apparatchiks to ensure their loyalty to the party.
Economic growth, improving government efficiency and facilitating citizen participation can liberalise a society. In Vietnam, a process of democratisation [A1] within the party and society is going on alongside economic liberalisation. The redesign of elective bodies is one of such political reforms demonstrating the party’s increasing efforts to include the people’s voice in political life and to ensure bureaucratic oversight. The party is now experimenting with these changes to see if it is possible to create a functioning representative democracy within a single-party system. If successful, Vietnam will be a rare example of democracy without political pluralism or a multi-party system.
Formally, free elections, a free media, the freedom to associate and the right to express and to demonstrate are granted by Vietnam’s constitution. But while elections in Vietnam have changed little since 1946, elective bodies —particularly the National Assembly (NA) — have been transformed from simply rubber stamp institutions into ones that discuss policy and provide oversight. Although 92 per cent of NA members belongs to the party and 75 per cent serve on a part-time basis, Vietnam’s NA still holds controversial debates, takes the lead in the legislative process and may reject proposals presented by the government, as it did recently with a high-speed railway project.
Live broadcasting of NA question sessions is common practice. Votes of confidence have been introduced to measure the degree of trust that NA members have in the country’s political leadership. Low confidence in a leader may pressure them to improve their performance. If they do not, the party may sanction internal measures forcing them to resign.
At the local level, the party is experimenting with a new government model the urban government model. It is intended to keep people councils at only the city or provincial level. Elective bodies at district and ward levels will be dissolved. This controversial policy was piloted in 2008 and revoked in 2013. As waves of urbanisation intensify, cities are calling for new government models to fit their urban needs. Ho Chi Minh City, Hanoi and Danang may dissolve the councils at lower levels to reduce the size of the public sector and to simplify bureaucracy.
Local councils are inefficient and redundant. 300,000 deputies are serving in 700 districts and 12,000 wards throughout the country. [A2] Three out of four council members work part-time. They do not have time for representative duties and do not appear in council meetings. The council approves the decisions of the local party. For these reasons, dissolution may save money, time and create momentum for imposing accountability on local leaders.[A3] 
The absence of free elections and a meaningful separation of power between the legislative and executive has led to the inefficiency of local councils. Instead of dissolution, critics argue that the government should reinvent local councils to make them more suitable for representing constituencies and supervising the local government. It is possible to reduce the number of deputies substantially, but deputies must then devote more time to their representative work. At the commune or ward level, local autonomy should be reinstalled. A representative body has always existed in Vietnam’s villages.
The examples of parliamentary reform and dissolution of people councils at the local level demonstrate the ability of Vietnam’s government to adjust and redesign. But the outcomes and sustainability of such experiments are uncertain. There is a possibility that a rule-of-law society may emerge in Vietnam. Driving forces for this transformation include the pressure on the party to reinvent itself and Vietnam’s international commitments which will continue to require deeper institutional reform in terms of good governance and transparency. The Vietnamese people are also becoming more aware of their political rights and are pushing to have them recognised.

Popular posts from this blog

Nhàn đàm về thể chế

  1.            Dẫn nhập : Đầu năm 1845 khi phê bình triết gia Feuerbach, Karl Marx, lúc ấy còn khá trẻ, đã viết câu trên đây, câu sau này được dịch sang tiếng Anh và khắc trên mộ của ngài “ Die Philosophen haben die Welt nur verschieden  interpretirt , es kömmt drauf an sie zu  verändern - các triết gia chỉ tìm cách giải thích thế giới khác nhau, cái chính là phải tìm cách thay đổi thế giới ấy”. Gần 180 năm sau, Acemoglu & đồng sự, nhận được giải Nobel năm 2024, vì những đóng góp giải thích các nền văn minh thịnh hay suy tàn là do thể chế. Điều ấy đúng, hoặc đúng một phần. Nhân dịp này, cựu học viên Fulbright mời chúng tôi mạn đàm về thể chế. “Kỷ nguyên vươn mình”, nếu các bạn thích dùng chữ ấy, mong sẽ là tỉnh thức, bắt đầu với hành động. Nói đã đủ nhiều, đến lúc phải làm, làm nhiều hơn. Ở đất nước chúng ta, vinh quang thuộc về những con người hành động, công khai hay thầm lặng, ngày mỗi ngày bền bỉ làm cho thể chế n...

Ngổn ngang Công lý – Phần 1: Từ Yorktown tới Washington

  Phạm Duy Nghĩa 1.     Những dòng này dành cho ai: Bất công xảy ra khắp nơi, công lý thì khó khăn lắm mới đạt được. Mỗi ngày, nếu góp thêm tử tế, công bằng, và bớt dần bất công, thì thật quý. Công lý được giữ cho ngay ngắn, từng chút một, chung tay bởi tất cả mọi người. Đặng Hoàng Giang viết một cuốn sách có tựa đề “”Bức xúc không làm ta vô can””, quả là thế, bất công xảy ra do chúng ta né tránh, cam chịu, hoặc đồng lõa. Cùng góp sức chúng ta mới tạo ra và duy trì được lẽ công bằng ở đời. Những dòng này vì thế dành cho những ai muốn sống chậm một chút, dừng lại, đứng nhìn, quan sát, và tìm hiểu: Vì sao bất công đã xảy ra, và Vì sao công lý vẫn là một giấc mơ xa vời với rất nhiều dân tộc, trong đó có chúng ta. Thời đại này mạng xã hội, dữ liệu, tin tức, trí tuệ nhân tạo… đang thổi bay con người, đặt câu hỏi đúng đã là một nửa thành công. 2.     Cấu trúc của phần viết: Phần viết này được cấu trúc hồn nhiên như những mảng kiến thức vụn vặt mà tôi lượ...

Bên thứ ba trong Thủ tục trọng tài: Một góc nhìn từ thực tiễn thực thi pháp luật

Đề dẫn : Theo Vụ Bổ trợ tư pháp, Bộ Tư pháp, vào thời điểm hiện nay nước ta đã có 48 tổ chức trọng tài được thành lập, với hơn 600 trọng tài viên, mỗi năm tham gia giải quyết hàng nghìn vụ tranh chấp thương mại [1] . Một dịch vụ trọng tài đã hình thành. Càng phát triển, những đặc thù của dịch vụ này càng lộ rõ hơn, trong đó có việc xử lý lợi ích của bên thứ ba. Rất khác với tố tụng toà án, về nguyên tắc, trọng tài là thủ tục không công khai, sự tham gia của bên thứ ba là ngoại lệ. Không thể học theo quy định của Tố tụng dân sự để đưa bên thứ ba vào Tố tụng trọng tài. Bài viết dưới đây thảo luận về việc xem xét và đảm bảo lợi ích của Bên thứ ba trong Thủ tục trọng tài. Sau khi minh họa một số tình huống trong đó các bên tranh chấp hoặc Hội đồng trọng tài có thể cần lưu ý tới lợi ích của Bên thứ ba. Mục tiêu của Tố tụng trọng tài là góp phần giải quyết các tranh chấp một cách công bằng, thúc đẩy các bên tự thực thi nghĩa vụ, tránh làm lan rộng thêm kiện tụng. Từ những cân nhắc đó, bài v...