Người mách lối chỉ đường
Người ta sống không chỉ bởi bát cơm. Bạn có thấy thanh bình mỗi sáng với tờ báo quen thuộc trên tay. Đọc nhiều thành nghiện, vắng báo đôi ngày chợt như thiếu thốn, chợt như chẳng thể tự tin trước dòng đời cuộn chảy. Bình dị thế thôi, song báo đôi khi trở thành người bạn, người mách lối chỉ đường.
Là một ý chẳng hề tồi, nếu mỗi năm người ta lại có dịp tri ân những người sốt sắng tìm tin, gọt giũa chữ nghĩa, cấp tập in ấn, gói ghém để báo kịp lên sạp mỗi buổi tinh mơ. Tìm được tin đúng và trúng sự thật đã là khó, truyền tin ấy tới bạn đọc sao cho hấp dẫn và không va vấp mới thật khó hơn.
Báo chí có một vai trò đáng kể trong phản ánh ý kiến của nhân dân đối với các chính sách của chính quyền. Những tiếng nói đa chiều ấy có thể giúp chính sách đỡ thiên vị. Lắng nghe và hành động vì lợi ích của hàng triệu bạn đọc, chính quyền sẽ trở nên mạnh mẽ bởi sự hậu thuẫn của nhân dân.
Nhiều vị đại biểu Quốc hội mà tôi có dịp tham vấn trong kỳ họp vừa rồi đều cho rằng nếu chỉ đọc và phân tích thông tin từ báo chí, đại biểu cũng có thể nắm bắt được rất sát mong đợi của cử tri. Vì lẽ ấy, báo chí trở thành dung môi giúp chính quyền tiếp xúc với nhân dân.
Cho tới một ngày đủ tự tin hơn nữa, quyền được biết và được nói của dân chúng sẽ giúp báo chí có thêm năng lực phản biện chính sách và dẫn dắt công luận. Thật quý bởi có một ngày để tôn vinh nghề báo, những mong từ một ngày tôn vinh hướng tới cả năm tôn trọng.
Nhớ lại ghi chép cách đây hơn 1 tháng: (14/05/2008)
Rủi ro nghề báo
Một tin đáng lo với những người làm nghề báo, rủi ro này có thể giáng xuống đầu bất kỳ ai xông xáo muốn cung cấp cho công chúng những tin mà người ta muốn đọc, ví dụ vì sao thuốc Tây tăng giá, vì sao cọc phân cách bê tông lại có lõi bằng cọc tre, vì sao một ông TGĐ lại có bạc tỷ để chơi cờ bạc. Tuy nhiên, nhụt chí báo giới rất có lợi cho những ai duy trì hiện trạng không minh bạch, đục nước mới béo cò. Chỉ có điều, pháp luật nước ta về bảo mật khá phiền toái, nội vụ chưa rõ thì cũng khó mà bình luận trên thực tế hai ký giả có thể đã vấp phải những sai phạm gì. Đây cũng là một vụ để thêm một lần nữa thử xem người ta có thật lòng với cải cách tư pháp hay không. Hãy chờ xem ông luật sư bào chữa phải mất bao lâu mới được cơ quan điều tra cho phép gặp thân chủ và tiếp cận hồ sơ. Phải biết người buộc tội đã gom được những chứng cớ và chứng lý gì, thì mới có cách cứu giúp hai ký giả mà chúng ta đang rất cảm thông và chia sẻ trong lúc lao lý này.
Người ta sống không chỉ bởi bát cơm. Bạn có thấy thanh bình mỗi sáng với tờ báo quen thuộc trên tay. Đọc nhiều thành nghiện, vắng báo đôi ngày chợt như thiếu thốn, chợt như chẳng thể tự tin trước dòng đời cuộn chảy. Bình dị thế thôi, song báo đôi khi trở thành người bạn, người mách lối chỉ đường.
Là một ý chẳng hề tồi, nếu mỗi năm người ta lại có dịp tri ân những người sốt sắng tìm tin, gọt giũa chữ nghĩa, cấp tập in ấn, gói ghém để báo kịp lên sạp mỗi buổi tinh mơ. Tìm được tin đúng và trúng sự thật đã là khó, truyền tin ấy tới bạn đọc sao cho hấp dẫn và không va vấp mới thật khó hơn.
Báo chí có một vai trò đáng kể trong phản ánh ý kiến của nhân dân đối với các chính sách của chính quyền. Những tiếng nói đa chiều ấy có thể giúp chính sách đỡ thiên vị. Lắng nghe và hành động vì lợi ích của hàng triệu bạn đọc, chính quyền sẽ trở nên mạnh mẽ bởi sự hậu thuẫn của nhân dân.
Nhiều vị đại biểu Quốc hội mà tôi có dịp tham vấn trong kỳ họp vừa rồi đều cho rằng nếu chỉ đọc và phân tích thông tin từ báo chí, đại biểu cũng có thể nắm bắt được rất sát mong đợi của cử tri. Vì lẽ ấy, báo chí trở thành dung môi giúp chính quyền tiếp xúc với nhân dân.
Cho tới một ngày đủ tự tin hơn nữa, quyền được biết và được nói của dân chúng sẽ giúp báo chí có thêm năng lực phản biện chính sách và dẫn dắt công luận. Thật quý bởi có một ngày để tôn vinh nghề báo, những mong từ một ngày tôn vinh hướng tới cả năm tôn trọng.
Nhớ lại ghi chép cách đây hơn 1 tháng: (14/05/2008)
Rủi ro nghề báo
Một tin đáng lo với những người làm nghề báo, rủi ro này có thể giáng xuống đầu bất kỳ ai xông xáo muốn cung cấp cho công chúng những tin mà người ta muốn đọc, ví dụ vì sao thuốc Tây tăng giá, vì sao cọc phân cách bê tông lại có lõi bằng cọc tre, vì sao một ông TGĐ lại có bạc tỷ để chơi cờ bạc. Tuy nhiên, nhụt chí báo giới rất có lợi cho những ai duy trì hiện trạng không minh bạch, đục nước mới béo cò. Chỉ có điều, pháp luật nước ta về bảo mật khá phiền toái, nội vụ chưa rõ thì cũng khó mà bình luận trên thực tế hai ký giả có thể đã vấp phải những sai phạm gì. Đây cũng là một vụ để thêm một lần nữa thử xem người ta có thật lòng với cải cách tư pháp hay không. Hãy chờ xem ông luật sư bào chữa phải mất bao lâu mới được cơ quan điều tra cho phép gặp thân chủ và tiếp cận hồ sơ. Phải biết người buộc tội đã gom được những chứng cớ và chứng lý gì, thì mới có cách cứu giúp hai ký giả mà chúng ta đang rất cảm thông và chia sẻ trong lúc lao lý này.
Comments