Bài đăng trên Người Lao động TP HCM, Số Tết 2008:
http://www.nld.com.vn/xuan/chuyen-nam-ty/213538.asp
Nguyên văn:
KHI DÒNG MŨ BẢO HIỂM THÔI KHÔNG CÒN XA LẠ
Phạm Duy Nghĩa
Sắp thành kỷ niệm, trong vô vàn điều đáng nhớ, năm đã qua chí ít sẽ được nhắc tới với rùng rình những dòng mũ bảo hiểm tuôn chảy trên phố, những luồng đầu tư như chen chân tìm đến với Việt Nam. Một năm sau gia nhập chợ toàn cầu, tứ hải giai huynh đệ bỗng ùa đến trên sạp hàng, thế giới như chỉ cách xa qua từng phím bấm. Chúng ta phải làm gì để tự tin tư thế chủ nhân trong ngôi nhà tấp nập khách ra vào.
Tự thủa nào người ta đã bảo thế giới biến động tựa dòng sông chảy vô tận. Chỉ có điều những dòng sông trí thức, khám phá, công nghệ, năng lực sáng tạo và ứng dụng của con người ngày nay đã trở thành thác lũ cuồn cuộn biến cái của ngày qua mau dĩ vãng. Một thế giới dư thừa tư bản công nghệ, tư bản tài chính bỗng chốc khan hiếm tài nguyên, khan hiếm không gian sinh tồn và khan hiếm cả những khoảnh khắc riêng tư an dưỡng những niềm tin. Dưới vó ngựa của những dòng thác đầu tư, hầm mỏ tài nguyên trở nên cạn kiệt, những khu nghỉ dưỡng sang trọng uy hiếp dần bãi tắm bình dân.
Hàng chục tỷ đầu tư nước ngoài, vốn vay nước ngoài đang tìm đến với Việt Nam, song hấp thụ được luồng vốn đó để nước ta không chỉ trở thành người làm thuê, lắp ráp, người vay nợ triền miên mới là bài toán khó. Bán một chiếc áo sơ-mi, có bao nhiêu là của chúng ta. Thì cũng thế, thu nhập từ một tour du lịch có bao nhiêu đọng lại với Việt Nam. Đóng góp giá trị gia tăng vào một con tàu càng nhiều, mới mong được chia phần xứng đáng. Chỉ khi quyền tài sản những nguồn tài nguyên được phân định rõ ràng, của đau con xót, những ông chủ doanh nghiệp nước ta mới bị dồn đẩy bởi sức ép cạnh tranh mà lựa thế tương kế tựu kế với đối tác nước ngoài.
Nhường lại quyền khai thác tài nguyên đất đai và cơ hội kinh doanh cho khu vực dân doanh, ông chủ Nhà nước mới có sức đổ dồn vào những công việc điều tiết. Xây dựng hạ tầng và nguồn lực con người có thể là hai ưu tiên rất lớn trong năm mới 2008. Tiếp nhận tiền đầu tư lớn như một người ốm chuẩn bị uống dồn những liều thuốc bổ; nếu không đủ giao thông thuận tiện, cung cấp điện nước ổn định thì những dòng vốn đã đăng ký cũng không thể mãi đợi chờ mà phải ra đi. Hơn thế nữa, môi trường đầu tư ổn định cần tới những cơ chế thương lượng phù hợp để giới chủ và thợ dần tìm được những tiếng nói chung khi có bất đồng. Tăng trưởng GDP tiến tới hai con số mà làm gì nếu nhân phẩm và cơ may cải thiện cuộc sống của giới thợ không được quan tâm. Hạ tầng, vì lẽ ấy không chỉ là giao thông, điện nước và cơ sở kỹ thuật. Một môi trường pháp lý minh bạch, đáng tin, có khả năng tiên liệu được; khi có tranh chấp ai cũng có cơ may tiệm cận công lý sẽ rất cần để giúp chúng ta gần hơn với thế giới bên ngoài.Xuống phố ngày xuân, những dòng mũ bảo hiểm thôi không còn lạ mà bỗng nên quen. Chỉ thoáng ngỡ ngàng khi những người quên không đội mũ.. lần đầu tiên có lại cảm giác xấu hổ phạm luật trong rừng người nghiêm chỉnh chấp hành. Biết xấu hổ hình như cũng là một đức tính cao quý mà Xuân mới nhắc ta cần học lại./.
http://www.nld.com.vn/xuan/chuyen-nam-ty/213538.asp
Nguyên văn:
KHI DÒNG MŨ BẢO HIỂM THÔI KHÔNG CÒN XA LẠ
Phạm Duy Nghĩa
Sắp thành kỷ niệm, trong vô vàn điều đáng nhớ, năm đã qua chí ít sẽ được nhắc tới với rùng rình những dòng mũ bảo hiểm tuôn chảy trên phố, những luồng đầu tư như chen chân tìm đến với Việt Nam. Một năm sau gia nhập chợ toàn cầu, tứ hải giai huynh đệ bỗng ùa đến trên sạp hàng, thế giới như chỉ cách xa qua từng phím bấm. Chúng ta phải làm gì để tự tin tư thế chủ nhân trong ngôi nhà tấp nập khách ra vào.
Tự thủa nào người ta đã bảo thế giới biến động tựa dòng sông chảy vô tận. Chỉ có điều những dòng sông trí thức, khám phá, công nghệ, năng lực sáng tạo và ứng dụng của con người ngày nay đã trở thành thác lũ cuồn cuộn biến cái của ngày qua mau dĩ vãng. Một thế giới dư thừa tư bản công nghệ, tư bản tài chính bỗng chốc khan hiếm tài nguyên, khan hiếm không gian sinh tồn và khan hiếm cả những khoảnh khắc riêng tư an dưỡng những niềm tin. Dưới vó ngựa của những dòng thác đầu tư, hầm mỏ tài nguyên trở nên cạn kiệt, những khu nghỉ dưỡng sang trọng uy hiếp dần bãi tắm bình dân.
Hàng chục tỷ đầu tư nước ngoài, vốn vay nước ngoài đang tìm đến với Việt Nam, song hấp thụ được luồng vốn đó để nước ta không chỉ trở thành người làm thuê, lắp ráp, người vay nợ triền miên mới là bài toán khó. Bán một chiếc áo sơ-mi, có bao nhiêu là của chúng ta. Thì cũng thế, thu nhập từ một tour du lịch có bao nhiêu đọng lại với Việt Nam. Đóng góp giá trị gia tăng vào một con tàu càng nhiều, mới mong được chia phần xứng đáng. Chỉ khi quyền tài sản những nguồn tài nguyên được phân định rõ ràng, của đau con xót, những ông chủ doanh nghiệp nước ta mới bị dồn đẩy bởi sức ép cạnh tranh mà lựa thế tương kế tựu kế với đối tác nước ngoài.
Nhường lại quyền khai thác tài nguyên đất đai và cơ hội kinh doanh cho khu vực dân doanh, ông chủ Nhà nước mới có sức đổ dồn vào những công việc điều tiết. Xây dựng hạ tầng và nguồn lực con người có thể là hai ưu tiên rất lớn trong năm mới 2008. Tiếp nhận tiền đầu tư lớn như một người ốm chuẩn bị uống dồn những liều thuốc bổ; nếu không đủ giao thông thuận tiện, cung cấp điện nước ổn định thì những dòng vốn đã đăng ký cũng không thể mãi đợi chờ mà phải ra đi. Hơn thế nữa, môi trường đầu tư ổn định cần tới những cơ chế thương lượng phù hợp để giới chủ và thợ dần tìm được những tiếng nói chung khi có bất đồng. Tăng trưởng GDP tiến tới hai con số mà làm gì nếu nhân phẩm và cơ may cải thiện cuộc sống của giới thợ không được quan tâm. Hạ tầng, vì lẽ ấy không chỉ là giao thông, điện nước và cơ sở kỹ thuật. Một môi trường pháp lý minh bạch, đáng tin, có khả năng tiên liệu được; khi có tranh chấp ai cũng có cơ may tiệm cận công lý sẽ rất cần để giúp chúng ta gần hơn với thế giới bên ngoài.Xuống phố ngày xuân, những dòng mũ bảo hiểm thôi không còn lạ mà bỗng nên quen. Chỉ thoáng ngỡ ngàng khi những người quên không đội mũ.. lần đầu tiên có lại cảm giác xấu hổ phạm luật trong rừng người nghiêm chỉnh chấp hành. Biết xấu hổ hình như cũng là một đức tính cao quý mà Xuân mới nhắc ta cần học lại./.
Comments