C òn thiếu 6000 quy hoạch, ngành ngành lại xin thêm tiền để ráng làm cho đủ, dù nước ta đã tiêu hết 8000 tỷ đồng làm ra những bản quy hoạch có cũng như không. Nhỏ như cái chợ đầu mối, lớn hơn như quy hoạch ngành sản xuất ô tô, sau vài chục năm loay hoay quyết tâm làm kế hoạch, kết quả nhiều khi vẫn là những con số không tròn trĩnh. Để giải thích cho sự lãng phí đó, chắc chỉ có vài khả năng: hoặc người làm quy hoạch không biết cách làm, hoặc họ bận rộn cả ngày làm những thứ không cần làm, hoặc đúng hay sai, tiết kiệm hay hoang phí, cuối cùng hòa cả làng chẳng ai truy trách nhiệm của họ. Nước ta đang háo hức gia nhập TPP, luật lệ ấy sẽ trói chặt dần Nhà nước, trói luôn cả các doanh nghiệp quốc nội, chỉ mở toang thị trường 90 triệu dân cho tư bản nước ngoài. Thị trường đã mở toang, Internet, facebook và điện thoại thông minh cũng đã mở toang hiểu biết của dân chúng với tri thức của thế giới bên ngoài. Nếu hàng vạn công chức vẫn loay hoay cố làm việc không cần làm, hoặc dò dẫm l...