Skip to main content

Nơi tiếp công dân


Có vô vàn nơi tiếp công dân trên đất nước chúng ta. Từ trụ sở quận Ba Đình, trái tim của cả nước, nơi tiếp dân như một dấu phẩy dính thêm vào tòa công sở to tướng. Ở Lạng Sơn, Phòng tiếp dân đặt riêng một chỗ ngày đêm nhìn sang cánh cổng sắt của trụ sở chính quyền. Cho tới Bình Dương, nơi tiếp dân lọt thỏm trong một không gian mới toanh, có dáng dấp như một trung tâm hiện đại phục vụ doanh nghiệp hơn là trụ sở ủy ban.

Ở những nơi ấy, rất hiếm khi người dân đến gặp chính quyền để hiến kế hoặc đóng góp sáng kiến. Ngược lại, người ta đến để khiếu nại, tố cáo. Nơi tiếp dân trở thành nơi người dân cầu cứu các cấp chính quyền hãy lưu tâm đến lợi ích của họ. Chỉ có điều, như Phó Chủ tịch UBND TPHCM Lê Mạnh Hà bộc bạch “chỉ có những người thân cô, thế cô, không có ai quen biết cả, thì mới đâm đơn” đến những nơi này.

Nghe thật chạnh lòng, song bí mật ấy ai cũng biết. Quyền lực phái sinh ra quyền lực, quan hệ nối dài quan hệ, thân quen vây cánh che chắn cho nhau tạo nên thành lũy lợi ích nhóm. Xung đột lợi ích giữa các phe nhóm ấy được giải quyết bởi vô vàn đổi chác. Khi những mạng nhện ấy hình thành, khiếu nại, tài phán hành chính, tòa án và độc lập xét xử trở nên sáo rỗng. Đến rồi lại đi, nơi tiếp dân trở thành nơi trung chuyển khiếu kiện của người dân. Suy cho cùng, sâu thẳm tới tâm điểm của những mạng nhện, nơi giữ quyền quyết định vẫn là những nơi không tiếp công dân.

Tuy vậy, nếu lãnh đạo từ cao xuống thấp mỗi tháng phải đều đặn tiếp dân, nơi tiếp công dân cũng sẽ hữu ích, giúp chính khách nước ta đối mặt với thách thức nóng rát từ thực tế cuộc sống. Làm dân ai cũng muốn đất nước có được các vị lãnh đạo xứng tầm, không lánh mặt trước những oan sai, dám chịu trách nhiệm cá nhân trước những sai lầm và đủ dũng cảm để nghe người dân lên án khi cần thiết. Chỉ một buổi sáng tiếp nông dân khiếu kiện vì bị thu hồi đất đai, có thể nếm đủ vị của những hỷ nộ ái ố ấy từ phía nhân dân.

Song nơi tiếp công dân không phải là một giải pháp căn cơ để phá tan “bức tường đá lạnh lẽo” như nhà báo Quốc Việt (TT 07/07) mô tả sự vô cảm của nền hành chính trước những đòi hỏi ngày càng bức bách của người dân và doanh nghiệp. Ông Chủ tịch tỉnh là chính khách, không thể quyết định thay công chức chuyên nghiệp của nền công vụ. Nơi tiếp dân không thể thay được quy trình bàn giấy chặt chẽ được thiết kế để giải quyết từng sự vụ hành chính một cách khách quan và chuyên nghiệp.

Nơi tiếp dân vì thế như một nỗ lực loay hoay để sưởi ấm “bức tường đá lạnh lẽo”. Sâu xa hơn, hãy truy tìm vì đâu thói quen vô cảm với dân, với nước đã tích tụ hình thành. Vì đâu mất dần dân khí, dân tâm, dân nguyện, để đến nỗi nơi tiếp dân đôi khi chỉ còn là nơi dân giận, dân buồn. Truy tìm mãi ắt sẽ có lời giải. Khi người dân ý thức và thực hiện được các quyền được biết, được tham gia, được thực hành dân chủ trực tiếp, mạng nhện thân quen phải lùi dần trước sự minh bạch. Tâm điểm của mạng nhện được lôi dần ra ánh sáng. Tới ngày đó, pháp luật sẽ trở thành nơi nương tựa của tất cả chúng ta./.

Popular posts from this blog

Nhàn đàm về thể chế

  1.            Dẫn nhập : Đầu năm 1845 khi phê bình triết gia Feuerbach, Karl Marx, lúc ấy còn khá trẻ, đã viết câu trên đây, câu sau này được dịch sang tiếng Anh và khắc trên mộ của ngài “ Die Philosophen haben die Welt nur verschieden  interpretirt , es kömmt drauf an sie zu  verändern - các triết gia chỉ tìm cách giải thích thế giới khác nhau, cái chính là phải tìm cách thay đổi thế giới ấy”. Gần 180 năm sau, Acemoglu & đồng sự, nhận được giải Nobel năm 2024, vì những đóng góp giải thích các nền văn minh thịnh hay suy tàn là do thể chế. Điều ấy đúng, hoặc đúng một phần. Nhân dịp này, cựu học viên Fulbright mời chúng tôi mạn đàm về thể chế. “Kỷ nguyên vươn mình”, nếu các bạn thích dùng chữ ấy, mong sẽ là tỉnh thức, bắt đầu với hành động. Nói đã đủ nhiều, đến lúc phải làm, làm nhiều hơn. Ở đất nước chúng ta, vinh quang thuộc về những con người hành động, công khai hay thầm lặng, ngày mỗi ngày bền bỉ làm cho thể chế n...

Ngổn ngang Công lý – Phần 1: Từ Yorktown tới Washington

  Phạm Duy Nghĩa 1.     Những dòng này dành cho ai: Bất công xảy ra khắp nơi, công lý thì khó khăn lắm mới đạt được. Mỗi ngày, nếu góp thêm tử tế, công bằng, và bớt dần bất công, thì thật quý. Công lý được giữ cho ngay ngắn, từng chút một, chung tay bởi tất cả mọi người. Đặng Hoàng Giang viết một cuốn sách có tựa đề “”Bức xúc không làm ta vô can””, quả là thế, bất công xảy ra do chúng ta né tránh, cam chịu, hoặc đồng lõa. Cùng góp sức chúng ta mới tạo ra và duy trì được lẽ công bằng ở đời. Những dòng này vì thế dành cho những ai muốn sống chậm một chút, dừng lại, đứng nhìn, quan sát, và tìm hiểu: Vì sao bất công đã xảy ra, và Vì sao công lý vẫn là một giấc mơ xa vời với rất nhiều dân tộc, trong đó có chúng ta. Thời đại này mạng xã hội, dữ liệu, tin tức, trí tuệ nhân tạo… đang thổi bay con người, đặt câu hỏi đúng đã là một nửa thành công. 2.     Cấu trúc của phần viết: Phần viết này được cấu trúc hồn nhiên như những mảng kiến thức vụn vặt mà tôi lượ...

Bên thứ ba trong Thủ tục trọng tài: Một góc nhìn từ thực tiễn thực thi pháp luật

Đề dẫn : Theo Vụ Bổ trợ tư pháp, Bộ Tư pháp, vào thời điểm hiện nay nước ta đã có 48 tổ chức trọng tài được thành lập, với hơn 600 trọng tài viên, mỗi năm tham gia giải quyết hàng nghìn vụ tranh chấp thương mại [1] . Một dịch vụ trọng tài đã hình thành. Càng phát triển, những đặc thù của dịch vụ này càng lộ rõ hơn, trong đó có việc xử lý lợi ích của bên thứ ba. Rất khác với tố tụng toà án, về nguyên tắc, trọng tài là thủ tục không công khai, sự tham gia của bên thứ ba là ngoại lệ. Không thể học theo quy định của Tố tụng dân sự để đưa bên thứ ba vào Tố tụng trọng tài. Bài viết dưới đây thảo luận về việc xem xét và đảm bảo lợi ích của Bên thứ ba trong Thủ tục trọng tài. Sau khi minh họa một số tình huống trong đó các bên tranh chấp hoặc Hội đồng trọng tài có thể cần lưu ý tới lợi ích của Bên thứ ba. Mục tiêu của Tố tụng trọng tài là góp phần giải quyết các tranh chấp một cách công bằng, thúc đẩy các bên tự thực thi nghĩa vụ, tránh làm lan rộng thêm kiện tụng. Từ những cân nhắc đó, bài v...