NHỮNG KHOẢNG TRỜI TỰ DO
Phạm Duy Nghĩa
Chiếc áo tự đan, chiếc xe tự sửa, căn hộ tự lăn sơn, cuộc đời mình tự quyết.. ắt hẳn sẽ hay hơn phải nhờ vả, dù là chỉ dựa vào những người thân. Cái năng lực tự quyết ấy không tự nhiên mà có, nó được tích tụ từ những tháng năm dài tập làm người tự do.
Đời sinh viên, ấy là khoảng thời gian đẹp nhất để học lấy cách tự do suy nghĩ, tự tìm lấy giá trị sống của mình. Thầy dạy chữ, chữ rồi cũng sáo mòn. Thầy giảng nghĩa, nghĩa rồi cũng đổi thay. Như nhen lên đốm lửa khát khao tìm kiếm, thầy giỏi chỉ khéo vun từng giấc mơ bé bỏng lớn dần thành khát khao của những lớp người, của từng thế hệ.
9x sắp qua rồi, nay lại đến 10x; những người trẻ không chỉ sống với những ước ao thời bao cấp của thế hệ chúng tôi. Họ sống với không gian vô tận ảo, họ sống với cơ hội học việc và tìm việc biến đổi nhanh. Ngôn từ, ngữ điệu, nỗi buồn vui của họ khác xa rồi. Ngước mắt với tới trời xanh, họ ước ao những không gian bay bổng mới hợp với lứa tuổi. Tỏ tình khác, yêu khác, họ cũng biết làm vô số cách khác để tìm đến hạnh phúc lâu bền cho cuộc sống của mình.
Làm nghề dạy học, tôi học được từ trò của tôi sự đam mê khám phá, trăn trở phá cách, những giày vò đi tìm và khẳng định những cái chẳng giống ai. Những người trẻ tuổi ấy, nếu được chỉ đường vạch lối, nếu được khuyến khích, họ sẽ rất giỏi tự tìm tin, tự liên kết, tự tổ chức nghiên cứu và thuyết trình… với sự tự tin, mạch lạc mà các giáo sư đôi lúc cũng phải ngạc nhiên.
Nắng chiếu qua cửa sổ, những khuôn mặt trẻ tuổi người Việt vẫn đẹp và rạng ngời kể cả khi cặm cụi bới tìm chữ nghĩa. Chỉ có điều dân tộc thông minh này vẫn nghèo và thua kém các dân tộc láng giềng, vẫn chịu phận gia công và sống nhờ bòn rút tài nguyên của tổ tiên để lại. Làm cho muôn triệu sáng kiến tư nhân nảy nở, làm cho ngàn vạn lối nghĩ mới thay dần nếp cũ, làm cho hàng triệu người trẻ tuổi được tự do thử sức và tìm kiếm cách lập thân, vươn lên giành lấy những khoảng trời tự do trong cuộc ganh đua với các dân tộc láng giềng có thể phải là một chủ thuyết giúp con cháu chúng ta mạnh mẽ và rắn rỏi lên.
Sân trường, khoảng trời tự do và những khung cửa sổ. Ước mong con cháu chúng tôi không còn phải bon chen tranh phần trên những đường phố chật. Ngày Sinh Viên Việt Nam, ngày nhắc nhở hãy dũng cảm giữ lấy những khoảng trời tự do.
Phạm Duy Nghĩa
Chiếc áo tự đan, chiếc xe tự sửa, căn hộ tự lăn sơn, cuộc đời mình tự quyết.. ắt hẳn sẽ hay hơn phải nhờ vả, dù là chỉ dựa vào những người thân. Cái năng lực tự quyết ấy không tự nhiên mà có, nó được tích tụ từ những tháng năm dài tập làm người tự do.
Đời sinh viên, ấy là khoảng thời gian đẹp nhất để học lấy cách tự do suy nghĩ, tự tìm lấy giá trị sống của mình. Thầy dạy chữ, chữ rồi cũng sáo mòn. Thầy giảng nghĩa, nghĩa rồi cũng đổi thay. Như nhen lên đốm lửa khát khao tìm kiếm, thầy giỏi chỉ khéo vun từng giấc mơ bé bỏng lớn dần thành khát khao của những lớp người, của từng thế hệ.
9x sắp qua rồi, nay lại đến 10x; những người trẻ không chỉ sống với những ước ao thời bao cấp của thế hệ chúng tôi. Họ sống với không gian vô tận ảo, họ sống với cơ hội học việc và tìm việc biến đổi nhanh. Ngôn từ, ngữ điệu, nỗi buồn vui của họ khác xa rồi. Ngước mắt với tới trời xanh, họ ước ao những không gian bay bổng mới hợp với lứa tuổi. Tỏ tình khác, yêu khác, họ cũng biết làm vô số cách khác để tìm đến hạnh phúc lâu bền cho cuộc sống của mình.
Làm nghề dạy học, tôi học được từ trò của tôi sự đam mê khám phá, trăn trở phá cách, những giày vò đi tìm và khẳng định những cái chẳng giống ai. Những người trẻ tuổi ấy, nếu được chỉ đường vạch lối, nếu được khuyến khích, họ sẽ rất giỏi tự tìm tin, tự liên kết, tự tổ chức nghiên cứu và thuyết trình… với sự tự tin, mạch lạc mà các giáo sư đôi lúc cũng phải ngạc nhiên.
Nắng chiếu qua cửa sổ, những khuôn mặt trẻ tuổi người Việt vẫn đẹp và rạng ngời kể cả khi cặm cụi bới tìm chữ nghĩa. Chỉ có điều dân tộc thông minh này vẫn nghèo và thua kém các dân tộc láng giềng, vẫn chịu phận gia công và sống nhờ bòn rút tài nguyên của tổ tiên để lại. Làm cho muôn triệu sáng kiến tư nhân nảy nở, làm cho ngàn vạn lối nghĩ mới thay dần nếp cũ, làm cho hàng triệu người trẻ tuổi được tự do thử sức và tìm kiếm cách lập thân, vươn lên giành lấy những khoảng trời tự do trong cuộc ganh đua với các dân tộc láng giềng có thể phải là một chủ thuyết giúp con cháu chúng ta mạnh mẽ và rắn rỏi lên.
Sân trường, khoảng trời tự do và những khung cửa sổ. Ước mong con cháu chúng tôi không còn phải bon chen tranh phần trên những đường phố chật. Ngày Sinh Viên Việt Nam, ngày nhắc nhở hãy dũng cảm giữ lấy những khoảng trời tự do.
Comments