TƯ THỤC HAY NGHĨA THỤC Trên đất tổ, trơ trọi giữa đồng lúa sừng sững mọc lên một trường đại học của tư nhân. “Lướt sóng” giáo dục, có dân tộc nào trên thế giới này cả tin dám gửi tương lai con cháu mình cho những hội cổ phần buôn giáo dục để kiếm lời? Luật pháp nước ta gọi những hội buôn ấy là đại học tư thục, có đại hội cổ đông, có các nhà đầu tư, có cổ phần, có mua bán và thôn tính, và đương nhiên chúng tồn tại vì lợi nhuận. Dù núp dưới những tấm biển mỹ miều, song thị trường vốn trơ trụi và hà khắc, công ty trước hết phải vì lợi ích của cổ đông. Cuốn theo động lực của nhà đầu tư, những trường ấy tìm kiếm những ngành đào tạo ăn khách, thu hồi vốn nhanh, đầu tư thấp. Không ngạc nhiên, số lượng sinh viên quản trị kinh doanh, kế toán, thương mại và những ngành đào tạo chi phí thấp tăng lên vòn vọt. Nếu chỉ chủ trương khuếch trương những hội buôn giáo dục kiểu ấy, sẽ nhạt phai dần tinh thần đại học. Sản phẩm đào tạo sẽ là hàng triệu tấm bằng, song dân tộc ta sẽ vắng dần những trí thức tr...