TT, Thứ Hai, 04/02/2008, 10:34 (GMT+7) Tết của chung TT - Trong cái rét lạnh cóng, những cành bàng khẳng khiu níu lấy nhau chờ những nụ mưa xuân. Chừng nào còn nguôi ngoai nhớ lúa nhớ vườn, chừng đó người Việt Nam vẫn còn nhớ tết. Giao cảm với đất trời, với tổ tiên và đón chờ vận mới, một phút giây nghĩ đến tết đã chợt thấy vui, ấm áp lạ thường. Trong thế giới inh ỏi còi loa của cuộc mưu sinh, ngoài phút giây riêng tư ấy, tết còn là của chung, của sẻ chia và gợi nhắc trách nhiệm cộng đồng. Cuộc cạnh tranh khốc liệt đã diễn ra, nước chảy chỗ trũng, sự giàu có ở đâu mà chẳng dồn đọng nơi những người có năng lực, có quan hệ và khả năng tiệm cận các nguồn tài nguyên. Theo chuẩn nghèo mới dự báo áp dụng đến năm 2010, ở nước ta cứ bốn hộ thì một hộ còn nghèo. Tết có đến với em bé chân trần phong phanh miền sơn cước hay chị hàng rong mệt mỏi lùi dần trước lấp lánh phồn hoa. Giúp người nghèo cũng có tết, vì lẽ ấy là trách nhiệm của Nhà nước, của cộng đồng doanh nghiệp, của các tổ chức xã hội, ...